Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Doanh nghiệp Việt Nam cần có hành động cụ thể khi tham dự Cộng đồng kinh tế ASEAN.

Dù rằng vậy, nếu chúng ta ngồi đây tiên lượng hàng của các nước ASEAN vào thị trường trong nước ra sao thì tốt nhất chúng ta bung hàng ra và thâm nhập vào thị trường các nước để cạnh tranh thay vì co cụm lại trong nước

Doanh nghiệp Việt Nam cần có hành động cụ thể khi tham gia Cộng đồng kinh tế ASEAN

Đó là nơi mà hàng hóa sẽ gắn bó với người dân.

Như ở Indonesia, những người có thu nhập thấp, hay người lớn tuổi không đòi hỏi nhiều lắm về mẫu mã thì có phân khúc mà hàng Việt Nam tiếp cận được. Bà Vũ Kim Hạnh          Phóng viên: Thưa Bà, thị trường các nước ASEAN có những điểm tương đồng cũng như dị biệt gì để hàng hóa của chúng ta có thể tiếp cận?     Bà Vũ Kim Hạnh:   Sản phẩm của mỗi nước, mỗi doanh nghiệp đều nằm trong chuỗi giá trị của khu vực hay chuỗi giá trị của toàn cầu.

Tuy nhiên, tôi nghĩ là đến khi hàng của các nước ASEAN tràn vào với giá rẻ thì cứ địa này cũng  rung rinh. Họ vẫn cần tới sản phẩm của chúng ta và ngược lại nông phẩm của chúng ta cũng cần công nghệ mới, những dịch vụ hiện đại để gia tăng giá trị sản phẩm. Hiện giờ chúng ta đã bắt đầu thấy hàng của Thái Lan, Indonesia, Malaysia trong một số lĩnh vực mà chúng ta có thế mạnh như bánh kẹo, sữa.

Tuy nhiên, để tăng lợi thế cạnh tranh, giữ vững sân nhà, theo tôi là bằng mọi giá các doanh nghiệp phải giải quyết được những khó khăn trong tình hình bây giờ và phải chọn ra những phân khúc thị trường, những sản phẩm cho trước mắt, cho lâu dài và cả cho thị trường ASEAN, đề ra những phân đoạn để chuẩn bị, củng cố sức lực về sản phẩm cũng như thị trường… Về điều này, tôi biết các doanh nghiệp làm ăn có tính đường dài đang xem.

Mà ý chí không thôi chưa đủ, phải có giải pháp cụ thể, đồng bộ, một mình Bộ công thương nghiệp không làm được. Tôi nghĩ là hàng cận trung bình, làng nhàng và cao hơn hàng nhàng nhàng một chút là những phân khúc mà Việt Nam cũng có thể tiếp cận được. Theo Bà, đâu là rào cản mà doanh nghiệp nước ta phải vượt qua nếu muốn tiến sâu vào thị trường các nước ASEAN?    Tôi cho rằng, rào cản lớn nhất là chúng ta chưa có sự thống nhất và kiên tâm nghiên cứu chém hơn và có hành động, lịch trình tiếp cận với từng nước khác nhau trong khối ASEAN.

Vậy ở thị trường trong nước, với lợi thế sân nhà và hiệu ứng từ cuộc vận động “Người Việt Nam ưu tiên dùng hàng Việt Nam”, chương trình đưa hàng Việt về nông thôn, Bà có cho rằng, doanh nghiệp Việt Nam sẽ tiếp đứng vững khi hàng hóa du nhập từ các nước ASEAN tràn vào với mức giá rẻ do được giảm thuế?    Tôi thấy lo nhiều hơn là lạc quan vì bây giờ ngay trong nước, hàng Việt Nam cũng gặp khá nhiều khó khăn trên thị trường.

Chúng tôi thường hay nói thị trường nông thôn là căn cứ địa của hàng Việt Nam. Xin cám ơn Bà!    Theo daibieunhandan. Thái Lan thì người ta quá biết mình, hàng năm tổ chức nhiều hội chợ hàng Thái Lan tại Việt Nam. Cuộc cạnh tranh về giá, điều đó có tức thị quản trị phải tốt hơn, chất lượng sản phẩm phải tốt hơn để có thể có giá đáng tiền và hợp lý hơn.

Trong tình nghe đâu vậy mà chúng ta đòi hỏi doanh nghiệp phải tụ họp cải tấn công nghệ, nâng cao chất lượng, đưa ra thị trường các sản phẩm mới… thì tôi cũng thấy ái ngại. Vn. Tôi nghĩ, nếu nói tới việc kết nối trong một chuỗi giá trị thì mặt hàng mà chúng ta sẽ có ưu thế nhất là thực phẩm chế biến, nông phẩm chế biến, kế đó là các loại mặt hàng gia dụng như văn phòng phẩm, nhựa, thậm chí là cơ khí nông nghiệp, thì các doanh nghiệp sản xuất máy về nông nghiệp cũng có thể tìm được chỗ đứng tốt trên thị trường các nước có nền nông nghiệp hiện thời như Indonesia.

Theo Bà, hàng hóa của chúng ta có thể cạnh tranh được về chất lượng và giá cả so với khu vực không?    Hàng giá thấp thì không chỉ Việt Nam mà nhiều nước đều chịu thua hàng cấp thấp của Trung Quốc.

Do đó tôi nghĩ, tính theo một giá trị chung thì nước nào cũng có thời cơ, miễn là phải thấy được điểm mạnh và điểm yếu của mình và thâm nhập được vào chuỗi giá trị đó. Vậy theo bà, trong thời kì còn lại, doanh nghiệp cần tập trung vào những khâu nào nhằm tăng lợi thế cạnh tranh, giữ vững sân nhà khi Cộng đồng Kinh tế ASEAN hình thành?    Đối với vớ các doanh nghiệp, họ có hai việc chính là củng cố và phát triển sản phẩm, phát triển thị trường.

Indonesia là giang sơn vạn đảo thì còn khó hơn. Do vậy quan yếu là phải có chủ trương, lịch trình cụ thể và phải bắt tay ngay vào hành động để theo đúng lộ trình hội nhập cộng đồng kinh tế ASEAN.

Bởi vậy chúng ta phải thống nhất về ý chí. Thế nên tôi nghĩ sản phẩm nào mà chúng ta có ưu thế về nguyên liệu và cải tiến đi một tí, cộng với công nghệ tiền tiến của các nước và khu vực thì đó thực sự là các ngành mà chúng ta có ưu thế hơn. Đương nhiên, chúng ta phải luôn quý trọng nguyên tắc  đáng tiền  , nghĩa là chất lượng phải tùy theo đề nghị của người dùng.

Chúng ta hiểu rằng trong tình hình khó khăn như hiện giờ, doanh nghiệp duy trì và sinh sản cầm chừng, chờ khi khó khăn từ kinh tế vĩ mô bớt đi, quay lại sinh sản mạnh hơn. Nhưng Việt Nam là một nước mà 70% dân số làm nông nghiệp thì kiên cố là có những thế mạnh riêng so với những nước ASEAN khác phát triển công nghiệp hoặc phát triển dịch vụ.

Mà mức giá cao như hàng hiệu thì chúng ta chưa thể đạt tới. Họ có quá trình thâm nhập thị trường rất sâu, giá hàng hóa rẻ, nên chúng ta khó có thể cạnh tranh về giá. Khi hàng hóa của các doanh nghiệp không tiêu thụ được tại các siêu thị thì họ phải chuyển qua các cửa hàng của khu dân cư, chuyển dần về vùng nông thôn. Tỉ dụ, 13/15 sản phẩm của Việt Nam tương đồng với Indonesia nên cơ hội thị trường của chúng ta không nhiều.

Theo Bà những mặt hàng nào của Việt Nam có thể cạnh tranh được ở thị trường các nước ASEAN?    hẳn nhiên là từ lâu nay chúng ta vẫn xuất khẩu “mồ hôi” là chính, nghĩa là chúng ta vẫn gia công các loại mặt hàng như là dệt may, da giày là những mặt hàng chiếm ưu thế nhất.

Dĩ nhiên một điều rất quan trọng là doanh nghiệp phải củng cố thương hiệu, và vị thế của mình trên thị trường trong nước và phải nghĩ tới việc xâm nhập vào thị trường của các nước phụ cận. Tỉ dụ như với thị trường Myanmar thì có nhiều vấn đề cần lưu ý và mỗi địa phương có vấn đề khác nhau. Tôi nghĩ, vấn đề là phải tìm được những phân khúc trên thị trường các nước khác để tiếp cận.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét